Thực ra khi Co Gai Den Tu Dai Duong nói đến tình yêu Mặc Dù vĩ đại như vậy nhưng không có nghĩa tình yêu này chỉ tồn tại ở Chúa, tình yêu này ngược lại tồn tại trong tâm hồn tất cả mọi người, có lẽ nó không bao trùm hết trái tim họ, nhưng luôn luôn có một phần trái tim con người chứa chan tình yêu này. Tình yêu Mặc Dù là lòng xót thương sự vị tha vô hạn trong trái tim của mỗi chúng ta.Trong tình yêu đôi lứa, tình yêu Mặc Dù có thể xuất hiện khi bạn tha thứ cho người mình yêu những lỗi lầm không đáng có, hay đôi khi chỉ là DÙ họ có thế nào chăng nữa bạn vẫn không thể xa họ, bạn thực sự yêu con người đó không phải VÌ hay NẾU một điều nào cả, DÙ cho họ có đôi khi cáu gắt, dù cho họ có đôi khi không tinh ý... bạn vẫn yêu họ. Đấy là nét đẹp của tình yêu Mặc Dù.Tình yêu đôi lứa có thể nói là sự tổng hợp của 3 loại tình yêu trên. Nhưng cách thức pha trộn 3 loại trên như thế nào để có thể tạo ra một tình yêu bền vững và ngọt ngào lại nằm trong chính trái tim của các bạn!Hôm trước đứa bạn nói rằng người ta dạy cho con cái mình nhiều thứ: Những ước mơ, những kỳ vọng, tính kỷ luật, cách rèn luyện sức khỏe, sự khôn ngoan và muôn ngàn kiến thức. Thế nhưng có những người, một ngày, tất cả những điều đó trở nên vô nghĩa khi thằng con chừng mười mấy đôi mươi giết người yêu vì bị phụ tình hay tự tử vì bị thất tình. Những mơ ước chưa kịp bắt đầu, kiến thức chưa kịp vận dụng, sự khôn ngoan cũng chưa kịp thi thố với đời.Có những phiên tòa mà bố mẹ của nạn nhân lẫn thủ phạm đều ân hận: Sao ngày xưa mình không dạy nó ứng xử ra sao khi bị thất tình?Thất tình là trạng thái tâm lý mà ai cũng có thể từng trải qua hoặc từng gây ra cho người khác; bị tình phụ hay phụ tình cũng vậy. Và nỗi buồn sau khi bị thất tình hay bị phụ tình ấy đưa bạn đi về đâu?Trên con đường đời lẫn trong tình yêu, việc vấp ngã là không thể tránh khỏi.

Tuổi mười sáu, ta có Xem Phim thể khóc như thằng bé lên ba bị giành bánh khi cô bé mà mình để ý quá giang xe của đứa khác sau buổi tan trường. Cũng có đứa thay vì buồn khóc thì tẩn cu kia một trận. Tệ hơn, khi sự tổn thương và nỗi buồn được khuyếch đại, người ta còn có thể hành xử như con thú, cắn giết nhau.Bố mẹ, thường chỉ tìm hiểu xem cái đứa đang tán tỉnh hoặc được con mình tán tỉnh là ai, học hành thế nào, có phải con nhà tử tế hay không. Chúng ta ít khi nói cho con cái mình nghe phải ứng xử sao khi bị phụ tình. Cũng có khi, với lăng kính và kinh nghiệm của mình, ta nghĩ: thôi để đời dạy nó.Vâng, đời sẽ dạy nó, sẽ đến tuổi nào đấy người ta biết nuốt nỗi buồn vào trong và để thời gian xoa quên một gương mặt. Nhưng những đổ gãy, mất mát lẽ ra đã không xảy ra hoặc được giảm thiểu nếu ta nói với chúng rằng: "Đừng trốn tránh nỗi buồn nhưng cũng đừng quá bi lụy. Phải biết chấp nhận. Có thể cô bé kia nó bỏ con vì anh chàng kia nó có gì đó hay hơn con, cũng có thể việc bỏ rơi con là sai lầm của cô ấy, chớ con của bố mà hông ưng thì ưng con ai?". Nhưng bất luận thế nào, hãy nói với chúng rằng những khung trời đẹp vẫn còn phía trước.Hãy nói với chúng đời chẳng có cái gì hoàn mỹ, ngoài việc phải học hành, làm việc, phải tích lũy giá trị cho bản thân. Và trên con đường đời lẫn trong tình yêu, việc bị vấp ngã bong gân hay gai đâm đau nhức cũng bình thường, hãy đứng lên và đi tiếp. Câu cửa miệng: "Buồn làm chi, không yêu đứa này thì đời còn thiếu gì đứa khác!" mà nhiều bậc mẹ cha hay nói, có thể đúng nhưng nó chẳng có ký lô tác dụng nào với những đứa thất tình. Bởi chẳng ai muốn so sánh tình yêu của mình với một mối tình còn ở đâu đâu trong thiên hạ.Con trai đang tuổi lớn. Không biết mình sẽ nên nói với nó về sự thất tình trước hay sau khi nó biết yêu. Chỉ sợ có ngày nó bị thất tình và muốn tâm sự với mình thì mình lại không nghĩ ra gì mà khuyên nó. Hoặc tệ hơn, nó buồn bã vì thất tình nhưng lại không tìm đến mình như một người bạn có thể sẻ chia.

Ngày trước, em là Phim Co Gai Den Tu Dai Duong người hiểu chuyện, chẳng bao giờ giận dỗi anh vô cớ. Anh thích cô bé ngày ấy, biết lo lắng, biết quan tâm và luôn chia sẻ với anh mọi khó khăn, buồn vui cuộc sống. Còn bây giờ, chỉ hễ anh bận công việc chưa kịp trả lời tin nhắn, bị hỏng xe rồi đến đón em muộn là em đã nghĩ ra bao điều, rằng anh đi với ai, anh lại làm gì, anh quên em... Lòng tin ngày trước đâu em?Ngày trước, em dễ thương, vô tư. Chỉ cần nghe giọng cười của em, nghe em líu lo chuyện trường lớp, bạn bè anh thấy vui biết bao và mọi mệt mỏi đều tan biến. Giờ trong những câu chuyện kể của em là sự đố kỵ rằng cô bạn có váy đẹp hơn, ghen tỵ vì người yêu đứa bạn đưa nhau đi biển. Đâu rồi Gấu nhỏ lí lắc ngày trước vẫn nhoẻn miệng cười với anh? Chúng ta yêu nhau đâu phải để làm cái so sánh, khoe khoang với mọi người. Những toan tính, đố kị không nuôi dưỡng được tình yêu.Ngày trước, mỗi tối em đòi nắm tay anh đi dạo, nhõng nhẽo đòi anh kể chuyện trong ngày.Mỗi khi anh nói nhiều việc hay áp lực là em lại động viên anh cố gắng. Còn bây giờ, hễ anh định nói chuyện công việc là em bịt tai nói em mệt mỏi, nghe chuyện của anh chán chết. Sự cảm thông, chia sẻ của em ngày xưa đâu rồi?Ngày trước, mỗi lần anh phải đi công tác xa, em lo lắng chuẩn bị từng thứ đồ dùng, vật dụng. Em chỉ nhẹ nhàng dặn anh đi nhanh rồi về sớm. Nhưng bây giờ, mỗi lần đi anh sẽ tự tống quần áo vào vali, em đứng đó nhìn và giận dỗi khi anh không chịu ở nhà cùng em. Em có chịu hiểu, đó là công việc, bất đắc dĩ anh phải đi. Anh yêu em nhưng công việc cũng là một phần của cuộc sống.Ngày trước, cuối tuần dù bận rộn em cố gắng đi chợ, nấu cơm đợi anh đến. Bởi thế nên anh từ chối những lời rủ rê của hội bạn đi đá bóng, tụ tập để đến ăn những món em nấu. Nhưng giờ, khi anh đến thì em đang ngủ chưa dậy, rủ đi chợ thì em nói cuối tuần đi ăn ngoài anh nhé! Sẽ không sao nếu chỉ vài hôm, nhưng cả tháng nay em bận. Thứ 7 em đi tụ tập, shopping với các bạn quên cả giờ về, chủ nhật em ngủ lười hoặc mê mệt với những bộ phim Hàn đang xem dở. Vậy thời gian em dành cho em còn đâu nữa?