Mỹ nhân đóng vai Sanchi Co Dau 8 Tuoi là Roop Durgapal, sinh năm 1988, là gương mặt quảng cáo quen thuộc tại Ấn Độ. Từng là một kỹ sư phần mềm, cô chuyển sang nghề diễn xuất vì niềm đam mê nghệ thuật. Được gia đình động viên, cô đã nỗ lực và thành công. Cô yêu cuộc sống năng động, thích ca hát nên đã thuê một ca sỹ về dạy nhạc cho riêng mình. Cô cũng là cô gái nhiệt huyết và chủ động trong tình yêu giống nhân vật Sanchi trong phim.Thì bán nhà cho người khác rồi. Người ta chẳng chăm bón được, hoặc giả chẳng thích hoa hoét nên dần dần hoa cũng chết hết chứ sao. Con vừa về quê được hai, ba tháng gì đó thì xảy ra chuyện mà. Như thế nào ạ? Sao lại... Tôi bỏ lửng câu hỏi của mình khi thấy cô chủ hiệu ôm một chồng sách đi ra ngoài và lại tiếp tục lào xào trao đổi gì đó với khách.Còn lại một mình, tôi ngồi lặng thinh nhìn đăm đăm ra phía ngôi nhà giờ chỉ còn trơ trụi những mảng tường xám xịt. Khu vườn nhỏ trước sân giờ hoang hoải với cỏ dại mọc đầy, xen lẫn mấy khóm mồng tơi đổ ngôn ngang đang cố vươn ra tứ phía. Chắc do người chủ mới trồng.Trước kia, trong mảnh vườn đó và ở hiên ngôi nhà được trồng rất nhiều hoa cánh bướm vàng. Mùa này kế tiếp mùa khác, hoa cánh bướm vàng nở rực rỡ luôn phiên nhau. Ngồi ở quầy thu ngân như bây giờ mà đưa mắt nhìn ra cửa sổ, thì luôn bị hút mắt về phía ngôi nhà đó. Màu vàng tươi mới của những vạt hoa cánh bướm vàng nổi bật giữa khung cảnh tẻ nhạt xung quanh luôn mang lại cho tôi một cảm giác trong lành và rất đỗi bình yên. Đôi khi tôi ngồi lim dim nhìn hàng trăm thậm chí hàng nghìn bông hoa vàng cùng nhau rập rờn theo gió và nghĩ về những cánh đồng cỏ xanh mênh mông trong sương sớm. Tôi mơ màng đến cảnh tôi đi lang thang chân trần trên đó và bắt gặp nhưng bông hoa vàng lẫn trong đám cỏ ướt đẫm sương. Nhưng cũng có đôi khi tôi lại nghĩ về những giấc mơ màu vàng hoang hoải và hão huyền...

Kẻ thứ ba chen vào cuộc sống Xem Phim gia đình của Anandi và người chồng Jagdish chính là Gauri. Xinh đẹp, sắc sảo và tốt nghiệp cử nhân Y khoa nhưng Gauri lại quá hồ đồ và ích kỷ, khiến cô bị mu muội trong tình yêu với Jagdish.Sống trong ngôi nhà đó là một người phụ nữ tầm hơn 30, gần 40 tuổi. Cô làm nghề thợ may, sửa quần áo. Nghe bảo cô may khéo nên cũng nhiều người ưa chuộng. Do bận làm hàng cho khách, hoặc do thói quen, mà tôi ít thấy cô ra ngoài, chỉ có khách khứa là vẫn vào ra đều đặn. Cũng có một vài lần cô sang hiệu của tôi mua sách, những cuốn tiểu thuyết kinh điển như Cuốn theo chiều gió, Jane eyre... Nhưng có vẻ như công việc bận bịu khiến cô không có thời gian đọc nhiều, nên thời gian tôi làm ở đây, cô cũng chỉ sang ba bốn bận. Buổi sáng sớm và chiều muộn thì cô hay tưới hoa ở hiên nhà. Lâu lâu lại thấy cô lúi húi ươm, trồng lại vườn hoa cánh bướm của mình khi những cây hoa cũ bắt đầu tàn. Còn lại hầu như chưa bao giờ thấy cô đi chơi bời, buôn chuyện như những người phụ nữ quanh đây.Câu chuyện về cuộc đời cô và tại sao ngôi nhà lại trồng nhiều hoa vàng, dân phố truyền tai như một truyền thuyết. Cô và chồng là người dân ở nơi khác chuyển đến thành phố này sinh sống. Cô mở cửa hàng may, còn chồng, nghe bảo làm ăn kinh doanh buôn bán gì đó. Trước kia quanh đây ít người làm may nên cô cũng kiếm được. Thêm thu nhập của chồng, hai vợ chồng mua được mảnh đất và cất được ngôi nhà bên đường tàu này. Rồi hai vợ chồng cô sinh được đứa con trai đầu lòng - và cũng là duy nhất. Vì sau khi sinh nó thấy bảo, cô bị bệnh gì đó, phải cắt đi cả hai buồng trứng. Không sinh nở được nữa.Năm thằng bé đó bốn tuổi, nó bị bệnh, rồi qua đời. Cô khóc ngất lên ngất xuống, rồi sống lặng lẽ và thu mình với xóm giêng từ đó. Hơn một năm sau thì chồng cô bỏ nhà đi. Từ đó đến nay, cô cứ sống một mình trong căn nhà ấy như thế.Dân phố kể với nhau rằng, người chồng bảo với cô ông ấy muốn có mụn con nối dõi tông đường - ông ấy còn trẻ mà, thế là ông ấy đi. Theo một người đàn bà nào đó. Họ cũng nói rằng ông chồng cũng chỉ là kẻ ăn bám vợ, nói là làm ăn buôn bán mà thực ra chả kiếm được mấy tiền; rồi thì khi bỏ đi còn cuốn theo cả một bọc tiền của cô để cung phụng cho gái. Họ còn kháo nhau chính từ cái dạo con chết, chồng bỏ đi, thì cô bắt đầu trồng hoa cánh bướm vàng quanh nhà như thế.

Khán giả càng căm ghét nhân vật Phim Co Dau 8 Tuoi Gauri bao nhiêu càng chứng tỏ biên kịch của bộ phim này thành công bấy nhiêu. Những lời nói dối lộ bản chất hai mặt cho đến hành động xúc phạm gia đình nhà chồng khiến Gauri bị ghét nhất phim.Ác trả ác báo, cuối cùng Gauri đã bị Jagdish phát hiện ra sự thật về những gì cô đã giấu anh để lăng mạ gia đình anh. Quá phẫn nộ, anh đã quyết định từ mặt người vợ thứ hai này.Nhưng mấy chuyện này cô chủ hiệu của tôi không xác nhận. Cô chủ hiệu chỉ xác nhận chuyện mất con rồi chồng bỏ đi, vì cô có đi dự đám tang thằng con trai cô ấy; rồi thì rõ ràng mấy năm nay lão chồng đi biệt tích, chẳng còn ai trong phố này nhìn thấy nữa. Còn lại những chuyện kia cô chủ hiệu bảo, thì là cô cũng nghe nói thế...Riêng chuyện trồng hoa cánh bướm từ khi nào thì cô chủ hiệu bảo cô chẳng có manh mối gì về việc đó. Cô nghĩ có thể trước kia bên nhà đó cũng trồng rồi, nhưng bình thường ai mà để ý đến mấy cái thứ hoa cỏ loằng ngoằng đó làm gì, đến khi xảy ra chuyện người ta hay chỉ trỏ, xì xào, ngó nghiêng, hóng hớt nên người ta mới để ý tới vườn hoa cánh bướm vàng rực quanh năm đó, nên người ta mới thêu dệt thành cái chuyện sến súa là trồng hoa cánh bướm vàng từ ngày chồng bỏ đi như thế; hoặc cũng có thể vườn hoa ấy mới được trồng từ khi người chồng bỏ đi thật; hoặc trường hợp trước kia có trồng, nhưng ít, rồi giờ trồng nhiều, thế là người ta mới dựa vào đó mà thêu dệt nên những chuyện như vậy. Cô chẳng để ý nên chẳng biết chính xác được và cũng chẳng muốn biết. "Ôi dào hoa với chả bướm. Người ta cứ đồn đại, xoáy móc vô đó, chứ ta thấy chẳng có vấn đề gì. Ta thấy hoa cánh bướm chẳng liên quan gì tới việc này hết!" - Cô chủ hiệu đã kết luận như vậy để kết thúc những câu vặn vẹo của tôi.Không hài lòng với câu trả lời của cô chủ hiệu, nhưng cũng chẳng có cách nào để xác minh, nên tôi cũng không tò mò nữa. Rồi những thắc mắc ấy cũng rơi vào quên lãng, tôi chấp nhận sự tồn tại của vườn hoa cánh bướm vàng như chấp nhận sự tồn tại lặng lẽ của cô thợ may trong Ngôi nhà hoa vàng đó. Duy chỉ có màu hoa vàng rực nở mãi không thôi ấy là không ngừng ám ảnh tâm trí tôi. Đôi khi ngồi nhìn màu hoa vàng giữa buổi chiều tà sương xuống, hay rực lên giữa cơn mưa giông, tôi cứ nghĩ nó giống như là một ngọn nến người ta thắp lên trong đêm để đợi chờ điều gì ...