Tham gia diễn xuất Vo Muon từ năm 2004, tính đến nay, Charee Pineda đã bỏ túi cho mình bộ sưu tập hơn 20 vai diễn truyền hình và 5 vai diễn điện ảnh, một con số không hề nhỏ so với tuổi đời và tuổi nghề của cô nàng. Từng “gây sốt” trên màn ảnh Philippines với các vai diễn ấn tượng trong “Catch Me, I'm in Love”, “Alon (Sea Waves)”, “Strawberry Lane”, “The Rich Man's Daughter”, “The Borrowed Wife”..., vẻ đẹp căng tràn sức sống, gợi cảm cùng diễn xuất xuất thần của Charee Pineda đã chiếm được nhiều tình cảm từ khán giả, đặc biệt là khán giả trẻ. Ngày xuân nơi đất khách luôn khiến con có cảm giác lạ lẫm. Ngoài đường dòng xe cộ chạy dọc ngang, hối hả không ngừng. Những người tha hương cầu thực vẫn ngược xuôi theo từng chuyến tàu xe, rưng rưng cầm trên tay tấm vé đã nhàu, mong kịp trở về quê hương ăn bữa cơm gia đình. Cũng có vài người thì hoang hoải đi theo cái bóng đổ dài trên phố, ngày Tết sum vầy với họ có lẽ còn xa xôi lắm... Phố thị vừa ồn ào, vừa lặng lẽ, vừa ấm áp, vừa lạnh lùng, người ra đi và người ở lại là hai mảng đời đối lập.

Sắp tới đây Xem Phim, Charee sẽ có dịp gặp gỡ khán giả màn ảnh nhỏ Việt Nam trong bộ phim “Vợ mượn” đóng cùng Camille Prats, Rafael Rosell… Phim sẽ được phát sóng trên TodayTV lúc 22h hàng ngày, từ 20/01/2016.Khoảng thời gian này, con dường như cảm nhận rõ rệt hơn cả cái guồng quay hối hả của cuộc sống. Chớp mắt một cái, một năm đã qua đi, ngoảnh đầu nhìn lại, con đã xa nhà 5 năm rồi. Con vẫn giữ thói quen đếm thời gian qua những mùa hoa. Mùa xuân là hoa đào, mùa hạ là bằng lăng tím, mùa thu là hương hoa sữa nồng nàn, mùa đông là những khóm cúc họa mi trắng ngần. Thời gian của con trôi theo những mùa hoa ấy. Hết mùa hoa này lại đến mùa hoa khác... thì ra, thời gian chỉ là một phép tính. Mất 5 năm con mới tìm ra cho mình một câu trả lời. Con đã sai rồi, mẹ ạ!

Quãng thời gian 5 năm Phim Vo Muon của tuổi trẻ sôi nổi. Có ai đó nói với con rằng, tuổi trẻ con không có gì ngoài sức trẻ và một đôi chân khỏe, con hãy đi thật xa, hãy khám phá thật nhiều điều mới mẻ, hãy đi đến cùng trời cuối đất, hãy để tự do mang con bay thật cao, hãy điên cuồng như thể một lần được sống.Thật nực cười là đến bây giờ, con thấy điều ấy không còn đúng nữa. Lăn lội hơn một năm trời, trải qua đủ thứ công việc không tên, con mới tìm được một công việc tạm ổn để lo toan cuộc sống. Có những ngày con hoang mang đến mức chỉ mong trời đừng sáng, con sợ phải bước ra ngoài cánh cửa, nỗi lo về công việc cuốn con đi. Con mơ hồ trong chính những giấc mơ của mình, con không biết sự lựa chọn này có phải sai lầm không. Những lúc như thế, con chỉ muốn buông bỏ tất cả để trở về.