Dạ Thảo trong Hai Nguoi Vo, cô giúp việc của tiệm thuốc, chỉ có một tình yêu thơ ngây và sâu đậm dành cho Thế Khải. Chẳng có mơ ước gì cao sang, cô chỉ mơ được cưới anh, ngày ngày bốc thuốc, vui sống phận nghèo hèn mà thương nhau. Cô có biết đâu chỉ mới ngày hôm trước còn đi chơi với người yêu, được mua cho bao nhiêu quà đẹp, tràn đầy hạnh phúc như vậy mà chỉ ngày hôm sau, cô đã nhận được tin sét đánh Thế Khải đã đi lấy vợ. Trước tin dữ cô chỉ biết khóc òa lên không tin nổi vào mắt mình.Ba mươi sáu tuổi, Miên không còn trẻ. Cuộc hôn nhân đầu đời đổ vỡ làm cô trở thành lầm lì khép kín hơn mười năm. Hơn mười năm sau khi chia tay Tuấn, Miên không quen thân được với một người đàn ông nào, chỉ vì luôn bị ám ảnh: họ lại sắp nói dối, sắp nói dối...Sau này, khi công tác ở bộ phận đối ngoại có lần Miên nghe một khách nước ngoài than vãn: "Ở đây thật lạ, đôi khi chỉ một chuyện đơn giản, lý do đi trễ chẳng hạn người ta cũng không chịu nói thật". Ấn tượng về Tuấn bỗng quay lại, Miên bất giác lạnh người. Mười năm trước, điện thoại di động chưa phổ biến như bây giờ. Lần nào cô đi công tác, Tuấn cũng gọi điện cho cô mỗi đêm. "Anh đang ở đâu?". "Ở nhà, xem tivi, nhớ em lắm!". Miên xuýt xoa khuyên chồng đi ngủ sớm... Một hôm tình cờ nghe lọt vào trong điện thoại một âm thanh lạ, cô tò mò kiểm tra tổng đài, phát hiện ra số điện từ đó Tuấn gọi là số điện của một hộp đêm... Lúc đó, cô lạnh da gà, mỗi chân lông đều sởn ốc.

Dạ Thảo đau lòng là thế, nhưng Trinh Trinh Xem Phim cũng chẳng hạnh phúc gì hơn… Trinh Trinh từ lâu đã hãi sợ cuộc sống hôn nhân, chỉ vì hoàn cảnh trớ trêu, cô đã mất đi đời con gái chỉ vì kẻ xấu hãm hại. Bước chân đi làm dâu nhà Thế Khải, Trinh Trinh chỉ có một nỗi sợ lớn nhất, sợ sẽ bị nhà chồng phát hiện, bị sỉ nhục và coi thường.Từ đó Miên thận trọng, thận trọng thái quá đến nỗi chẳng tìm được cho mình một người đàn ông nào khác. "Muốn có tình yêu thì phải mở lòng ra chứ" - Bạn gái khuyên. Họ giới thiệu Bent. "Anh ấy là người tốt. Những người Việt qua bên đó công tác đều được Bent giúp đỡ. Thật thà như đếm và dễ tính vô cùng". Mấy dòng lý lịch trích ngang đó làm Miên tạm yên tâm. Khoảng cách xa làm Miên không bị ám ảnh bởi nỗi sợ đàn ông, rồi sự cô đơn làm cho trò chơi lứa đôi trên mạng dần dần trở nên một nửa cuộc sống.

Các tập 5-6-7 Phim Hai Nguoi Vo vừa công chiếu đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người xem về sự trớ trêu của số phận, nơi mà con người tốt nhưng lại không được cuộc đời đền đáp đúng nghĩa. Đó cũng là những tập phim thấm đẫm nước mắt của hai người phụ nữ đáng thương Dạ Thảo, Trinh Trinh.Nhà tôi nằm trong một con hẻm nhỏ với hoa cúc dại vàng rực hai bên đường, phía trên là những chùm tigon trắng hồng đan vào nhau tạo thành một chiếc cầu vồng kéo dài đến tận cùng con hẻm nhỏ. Giàn tigon hồng trước nhà tôi bắc qua căn nhà gỗ nhỏ bên cạnh. Nơi ấy là nhà của chị em sinh đôi Du Linh và Du Minh. Đó là một gia đình sống khá bí mật và cánh cửa lúc nào cũng đóng kín. Mặc dù tôi đã chuyển đến nơi này cả năm dài, nhưng chưa bao giờ tôi thấy hai chị em nhà họ bước ra ngoài cùng lúc với nhau. Tôi chỉ gặp Linh vào buổi sáng trên con đường đến trường. Những lúc khác, tôi chỉ thấy Minh còn thì Linh trốn sâu vào thế giới nào đấy mà tôi tìm hoài không thấy. Ngoài người mẹ đã mất trong một tai nạn, thì chị em họ còn có một người ba bị bệnh tâm thần. Tôi vẫn thỉnh thoảng sang nhà Minh để giúp cậu ấy một vài việc như sửa bóng đèn, ống nước...hay những việc mà Minh không làm được. Dần dần như thế, tôi, Linh và Minh trở thành những người bạn với nhau khá thân mặc chưa bao giờ chúng tôi đi cùng nhau cả. Những khi tôi sang nhà Minh thì cô chị Du Linh biến đi đâu mất và thế giới riêng của mình. Nhưng tôi chưa một lần thấy họ chụp hình hay đi cùng nhau dù chỉ là một lần.