Nhìn thấy Anandi phim co dau 8 tuoi phan 6 đeo nhẫn cho Shiv, Jagdish sững người vì đã quá muộn. Sự trở về của anh đã không cứu vãn được. Anh cũng nhận ra người Anandi kết hôn chính là vị thanh tra đã đánh anh ở giữa chợ và khiến anh phải vào tù.Thế nhưng trời trêu đùa con người, vì tai nạn của mẹ, anh lại mặc cảm mà rời xa tôi, vì sự sắp xếp của duyên phận, chị em chúng tôi lại gặp lại anh ở nơi xa lạ này, và run rủi thế nào, Dĩnh Hân lại một lần nữa thích anh.Bánh xe định mệnh xoay vòng, rốt cuộc lại quay trở về nơi xuất phát.Về đến nhà, tôi bước ra khỏi xe. Lúc này toàn bộ căn biệt thự vẫn còn chìm trong màn đêm yên tĩnh. Khải Nam lúc nãy có gọi điện báo sẽ dẫn cả bọn ra ngoài chơi, thiết nghĩ giờ này bọn họ vẫn chưa về.Tôi hít hơi, vừa định bước vào thì nghe được giọng nói của Hy Văn vang lên từ phía sau. Từng lời anh nói, cho đến trọn kiếp này tôi cũng không sao quên được.Anh nói: "Anh đã quyết định thì mãi mãi sẽ không thay đổi. Người anh yêu là em.Nước mắt tôi lặng lẽ rơi, cứ đứng đó không ngừng khóc, khóc đến mức không nhận ra mình đã lọt vào vòm ngực ấm áp của anh từ lúc nào. Tôi cố đẩy anh ra, anh lại ghì chặt lấy tôi hơn. Dùng dằn dây dưa, đến lúc bờ môi lạnh giá của anh áp sát vào môi mình, tôi mới chợt bừng tỉnh.

Sau một hồi quát tháo ầm ĩ đến kinh thiên động địa của Dĩnh Ngôn, cuối cùng năm người bọn họ mới dần tỉnh táo lại một chút. Tranh thủ lúc phim co dau 8 tuoi phan 6 họ chỉnh trang lại quần áo, tôi liếc nhìn bộ dạng giận tím mặt tím gan của Dĩnh Ngôn, không nén nổi nụ cười.Không giấu gì, tôi thích nhất là lúc em nổi giận, trông thật có khí chất.Dĩnh Ngôn lôi đầu Khải Nam ra trước tiên. Cậu ấy day day trán một lúc, mới nhớ sơ sơ rằng bọn họ kéo ra ngoài ăn uống gì đó ầm ĩ, sau đó say đến nổi chẳng biết trời đất gì cả. Nam cũng chẳng nhớ làm cách nào mình lại vào được trong nhà. Tôi hỏi một vòng quanh ba cậu chàng kia, cả ba đều lắc đầu. Lúc này Dĩnh Ngôn đã gần sắp nổi cáu trở lại, em nói nếu còn không nhớ ra thì lập tức gọi điện cho ông Dương Thái, sa thải nhóm người ngay lập tức. Gương mặt Chí Bân gần như mếu máo. Tôi lắc đầu, coi ra hỏi mấy cậu chàng này cũng vô dụng thôi.Vừa đình kéo tay Dĩnh Ngôn ngăn cơn nóng giận của em lại, đã thấy Dĩnh Hân từ lầu trên bước xuống. Sau khi thay trang phục chỉnh chu, con bé trông vẫn tinh khiết như ngày nào. Thấy Dĩnh Ngôn nổi giận, Dĩnh Hân bèn bước tới đứng chắn giữa em và bọn người Khải Nam.Chị thật vô lý, sao lại đòi đuổi các anh ấy?Em..." –Mặt Dĩnh Ngôn tím tái, thoáng nhìn về phía tôi. Tôi cười cười, màu tím trên mặt em càng sậm hơn nữa –"Lên phòng ngay, chuyện này để chị giải quyết.Chị đuổi các anh ấy, em sẽ trở mặt với chị." –Dĩnh Hân nói dứt khoác.Em... rốt cuộc tối qua em cùng bốn người này làm cái gì hả?" –Dĩnh Ngôn rốt cuộc cũng hỏi được thành câu.