Nhưng khi chỉ còn cách phim co dau 8 tuoi phan 6 đám cưới một ngày, tôi vẫn đi làm như bình thường, do đã lên kế hoạch với anh dành trọn kì nghỉ phép tại Singapore. Tan giờ, tôi nhận được cuộc gọi từ reception, về một người lạ đang chờ.Người ngồi dưới sảnh là một phụ nữ có khuôn mặt gọn với tia nhìn nhạy bén, có vẻ ngoài 30 nhưng mọi đường nét dường như là sự xinh đẹp hoàn hảo, tự giới thiệu là người cùng công ty cũ của anh. Cô tự nhiên như một đàn chị, bắt chuyện với phong cách chuyên nghiệp. Tôi cùng chị đi cafe, mà vừa e ngại như phải gặp chính với linh cảm chẳng lành...Sau bữa tối, tôi ngồi sơn móng chân cho em. Em để móng tay màu trơn, nhưng muốn chân mang màu mận đỏ.Tivi đang giới thiệu những đĩa CD hay trong tháng. Em có vẻ như không để ý, thi thoảng gõ nhẹ vào vai tôi, như thể sắp buột miệng về suy nghĩ tò mò nào đó. Nhưng ngay trước khi tôi kịp lên tiếng, em đã gián đoạn bằng một câu mở chuyện kì lạ. "Anh có biết ở Mỹ, gần 50% số cặp kết hôn lần đầu li dị, và tỉ lệ tăng dần ở các lần kết hôn tiếp theo không?". Tôi giật mình, chệch mũi cọ sang một bên. "Em còn đọc một bài báo, nói rằng 70% đàn ông và 60% phụ nữ sau khi kết hôn đi ngoại tình".

Lọ nước sơn tí phim co dau 8 tuoi phan 6 đổ ra salon. Tôi dừng mọi hành động, nhìn em, tìm kiếm khởi sự của mọi suy nghĩ cực đoan.Theo anh, tại sao người ta lại ngoại tình? Vợ họ, hay chồng họ không đủ với họ? Không làm cho họ thoả mãn? Hay vì lí do nào khác? Nếu thế, tại sao lại cưới nhau?Tôi đờ người, tại sao, ngay trước hôm cưới, em lại lôi tất cả những thống kê, những triệu chứng xã hội vào cuộc nói chuyện.Vươn bàn tay kéo em sát lại lòng mình, đầu em tựa vai, tôi nghe em thì thầm: "Sao anh không kể với em về cô ấy?".Tôi lặng đi. Chuyện tôi tưởng như không cần phải nhớ đến nữa, trở thành yếu nhược của cả tôi và em.Anh và cô ấy chẳng còn gì nữa. Ngoài anh và em, sẽ chẳng có thêm ai nữa." Tôi vuốt nhẹ sống lưng cô, an ủi.Cô chợt tách ra, gạt nhẹ giọt nước khoé mắt. "Tại sao anh lại lấy em?" Tôi định nói vì tôi yêu em, nhưng tôi biết thế không đủ. Người ta không nhất thiết yêu ai là lấy người đó.Em đứng hẳn dậy, hỏi tôi bằng một giọng to hơn: "Tại sao anh lại lấy em?" Tôi chưa tìm ra câu trả lời làm em yên lòng.Em mím chặt môi để không khóc, nhưng không ngăn lại được nữa, em nhìn tôi bằng khuôn mặt ướt đẫm, nói những câu đau đớn đứt đoạn: "Em chẳng biết gì về anh cả. Anh cũng không biết gì về em hết. Anh không biết ngay trước khi quen anh, em vừa chia tay người yêu. Em và cậu ấy ở bên nhau lâu hơn anh và em bây giờ rất nhiều. Nhưng em tin vào hạnh phúc với anh thật. Nhưng cô ấy.Em nghẹn lại, tôi muốn ôm em nhưng điều đó không giải quyết được nghi vấn. "Anh có nghĩ, cả hai chúng ta sẽ ở bên nhau lâu dài không? Anh có thật sự tin là chúng ta không phải là giải pháp tạm thời không?" Em nói rồi bỏ đi. Em muốn ở một mình.