Em tưởng mình phim han tinh khong quen sẽ cao thượng lắm khi chấp nhận buông tay anh, không tranh giành anh, không làm anh phải suy nghĩ phải bận lòng, dù em có quyền làm việc đó, em có quyền bắt anh trả giá cho sự sai lầm của mình, trả giá cho những gì anh đã nhẫn tâm chà đạp lên, vì đó tình cảm chân thành của em. Nhưng trái tim em thật sự không làm bằng đá, cũng chẳng phải nó không biết đau và rỉ máu…Em vẫn là con gái em vẫn phải ích kỉ và cố chấp trong tình yêu. Thực sự em vẫn không thể hiểu nổi tại sao anh lại có thể dễ dàng từ bỏ em để trở về với người đã từng bỏ rơi anh cả một thời gian dài, người mà đã rũ áo ra đi giờ quay lại nói là chỉ yêu mình anh thôi, không thể rời xa anh..em ghét sự giả dối đó. Anh yêu người ta vì người ta chưa bao giờ nghe lời anh, còn em chỉ nghĩ rằng ngoan ngoãn, quan tâm anh, yêu thương anh thật lòng thì có thể giữ chân anh. Cá tính cứng đầu,c ố chấp của em từ khi quen anh đã không còn, em trở thành 1 con người khác, em thật sự quá ngu ngốc. Em hận bản thân mình, hận vì em đã đánh mất bản thân mình khi yêu anh, em không thể lý giải và càng không tìm được lý do gì biện minh cho em được, chỉ biết rằng em đã yêu lầm anh mà thôi.

Anh là người tốt hay kẻ xấu cho phim han tinh khong quen tới bây giờ em vẫn chưa xác định được, dù anh đã rất nhiều lần làm em phải khóc, phải đau lòng nhưng sao đứng trước những lời nói của anh, không ngọt ngào, không cầu xin em vẫn bỏ qua hết. Anh là người kĩ tính, là người khó khăn trong lời ăn tiếng nói, trong mắt mọi người anh là 1 người chỉnh chu đáng ghét và em cũng ghét anh. Em ghét những thằng con trai như vậy, nhưng không hiểu được vì sao em lại yêu anh, yêu nhiều đến như vậy. Đúng là 1 sai lầm chết người, em giờ đây đang trả giá cho sự sai lầm đó đây… Em không cần anh trả giá, không cần anh xin lỗi nhưng em muốn anh biết được rằng em không phải là kẻ ngu ngốc, hiền lành dễ bị người ta ăn hiếp, em ngu ngốc trong tình yêu nhưng em không ngu ngốc trong lời ăn tiếng nói, nên em không thua người ta được, dù không tranh giành anh, nhưng em muốn cô ấy biết rằng em sẽ không thua đâu.Mọi người nói em còn yêu, còn hy vọng nên em mới như vậy mới để tâm đến những gì cô ấy nói, đúng là em còn yêu anh, đó là sự thật, nhưng em không còn hy vọng dù đôi lúc anh quan tâm em, trái tim của em vẫn còn nhen nhóm hy vọng nhưng rồi em tự mình dập tắt hy vọng đó, vì em không tin vào bản thân em nữa, em không cho phép bản thân mình tiếp tục đi quá xa..em muốn dừng lại..Con người thật là mâu thuẫn em không muốn anh quan tâm, nhưng khi anh hờ hững thì em lại đau lòng, thật ra là em đang cần gì đây..đúng là 1 tình yêu mù quáng..Em chưa từng nghĩ đến 1 ngày nào đó không gặp được anh, không nhìn thấy anh, em phải làm sao đây??? Và em không ngờ ngày đó lại đến với em sớm như vậy. Sắp xa anh thật rồi, lúc đó anh sẽ lại là anh, vui vẻ bên bạn bè bên người yêu của anh, và em không có lý do vì để tìm anh hết, đó là số phận em tin vào điều này, số phận em là vậy, số phận em là phải rời bỏ anh, trả lại anh cuộc sống ngày nào..