Trên đường phim co dau 8 tuoi phan 6 từ Hà Nội xuống Hưng Yên, nhân lúc các cô hỏi chuyện bao giờ chúng mình kết hôn, có một cô vui miệng nói với mẹ mình "Con dâu tương lai nhà chị xinh xắn thế này nhất định ông cụ (ý nói ông nội đã mất của mình) về gặp sẽ thích lắm đấy."Ai mà biết câu nói đó đã giết chết mối tình của hai đứa khi nó găm vào đầu mẹ mình và bà hớn hở muốn khoe với ông về cô con dâu tương lai của mẹ.10h sáng cả đoàn đến nơi, chờ đến hai giờ chiều mới đến lượt nhà mình vào "thiết". Ông Thầy nhìn mẹ mình, hỏi vài câu đơn giản, rồi trùm khăn lên đầu niệm chú, tay gõ mõ rất chuyên nghiệp. Mẹ ngồi im thành tâm khấn vái. Thực tình thì mình không tin lắm nhưng cũng khấn vái cho có (hay có lẽ vì mình làm thế nên ông mới quở mình bằng cách không cho mình lấy cô ấy hay không?

Thầy đọc xong đoạn thần chú phim co dau 8 tuoi phan 6 dài lê thê, xin phép đủ các quan dưới bển, sau đó lắc lư dữ dội rồi bật khoc nức nở ôm lấy mẹ mình (mình theo phản xạ tính đấm ổng một trận vì tội dám dê mẹ mình nhưng người yêu mình kéo mình lại xem tiếp...), giọng trở nên ồm ồm già hơn hẳn. Ổng khóc không thành hơi, thều thào, rồi buông mẹ mình ra ho vài tiếng cho tỉnh hẳn, sau đó bắt đầu gọi mẹ mình là con gái, xưng bố, kể lể sống dưới kia ra sao, rồi than phiền mẹ minh không cúng tế tử tế làm bố bị mất mặt với bạn bè, rồi ông nhớ mẹ thế nào,.... toàn những chuyện mà ai nói cũng có thể nói được....Sau khi hàn huyên tâm sự, mẹ mới kéo người yêu em ra rồi bảo ông "đây là cháu dâu tương lai của bố, bố thấy thế nào?"Ông thầy nghe xong nhảy dựng lên dưới lốt "ông nội" của mình, run cầm cập rồi chỉ thẳng mặt người yêu mình quát "Con này không được, con này sẽ hại chết cháu tao (!!!)" rồi nằm vật ra im không nói gì nữa. Sau nửa phút mẹ mình tái mét mặt lay gọi thì ông ta tỉnh lại trở về trạng thái bình thường, bỏ khăn ra rồi bảo "cụ đi rồi".Khỏi phải nói bầu không khí sau đó thế nào, mẹ mình hoang mang trong im lặng, từ lúc đó đến lúc về Hà Nội không nói với chúng mình câu nào, về đến nơi mẹ gọi bạn gái vào phòng khách rồi nói chuyện rất nhẹ nhàng bảo cô ấy là bác xin lỗi, hai đứa không thể đến với nhau... cuối cùng là bạn gái mình chực khóc đến mức không chịu nổi. Mẹ mới bảo mình đưa bạn về rồi vào phòng nói chuyện với mẹ.Trên đường về cô ấy trách mình không bênh cô ấy, bảo mình là thằng hèn, bảo mẹ mình là mê tín đến mức vô lý và dùng nhiều lời lẽ trách móc khác. Mình không thể nói gì được vì thực sự mình không tin lắm, nhưng mẹ đang trong cơn hoang mang mình không thể đứng ra gạt phắt đi mọi chuyện để bênh bạn gái, làm như thế chỉ khiến mọi thứ trở nên rắc rối. Nhưng đau lòng hơn nữa là cô ấy lại ôm mình rồi nói chia tay vì sợ lấy cô ấy về mình sẽ phải gánh hậu quả...