Còn Jasdik và Gauri phim co dau 8 tuoi thì liên tục cãi vã. Jasdik là người không có chính kiến và liên tục ghen tuông khi thấy vợ ra ngoài làm việc và được cấp trên để ý, còn anh thì có mặc cảm đang ăn bám vợ. Không tiền, không công việc, mặc cảm càng khiến cuộc sống của Jasdik đau khổ và không hạnh phúc.Nhìn cô gái kiêu ngạo ấy bước từng bước lên cầu thang bộ, Tuấn Miên bỗng dưng cảm thấy thú vị đến bật cười. Cô gái năm xưa chẳng hề thay đổi một chút nào, vẫn ương bướng và ngang ngạnh, vẫn làm cho người khác tức phát điên khi đối diện nói chuyện gì đó. Nhưng lại là cô gái cực kỳ dịu dàng khi đàn những khúc nhạc êm dịu. Nhưng dù sao thì… - Cô gái ấy đột nhiên quay lại, mắt nhìn về phía cậu, kiên định – hôm nay... cảm ơn anh!Có những sự trùng hợp là ngẫu nhiên, nhưng với những sự trùng hợp xảy ra như điều kỳ diệu, người ta gọi đó là kỳ tích.Nếu gọi là may mắn cũng được, hoặc gọi là một kiểu tái ngộ như phim truyền hình cũng được, Tuấn Miên không quan tâm. Cái cậu quan tâm chỉ là dáng đi cứng cỏi nhưng thẫn thờ của cô gái, những mảnh đàn vỡ nằm lăn lóc khắp xó xỉnh lối đi. Sờ tay lên phía ngực trái để cảm nhận trái tim đang đập nhanh tới nỗi không thể đếm nhịp.

Tình yêu, dù có bao nhiêu lời thề thốt, dù có nói ra rằng sâu nặng bao nhiêu, so với cảm giác bình yên này, làm sao quý giá bằngQuỳnh dùng cả tay ôm phim co dau 8 tuoi đống bản thảo mà hôm qua mang về để nghiên cứu thiết kế cho dự án sắp tới. Đang băn khoăn không biết làm cách nào để bấm thang máy thì bất chợt có một cánh tay vươn ra từ phía sau, nhẹ nhàng ấn nút. Chào buổi sáng!Tuấn Miên giơ tay vẫy, kèm theo một nụ cười “thừa năng lượng” quá mức vào buổi sáng mà ai cũng đang trong tình trạng uể oải ngáp ngắn ngáp dài chực ngủ gật.Gần đây Quỳnh đã quen với sự xuất hiện bất thình lình của người con trai này ở mọi nơi. Từ việc pha sẵn một tách café để xuống bàn cô mỗi sáng, đến việc nhận thay cô một số bản vẽ phức tạp. Khi mọi người kéo đi tụ tập sau giờ tăng ca thì thấy cậu nán lại thu dọn đồ cùng với cô, trên chuyến xe bus những buổi tối muộn, không biết là vô tình hay cố ý mà cậu luôn ngồi ở ghế dưới, đeo tai nghe, mắt nhắm hờ cổ quái. Sự xuất hiện của một người xa lạ xen vào cuộc sống vốn khép kín, tĩnh lặng khiến Quỳnh cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên người lạ này lại bước vào một cách tự nhiên, không ồn ào, cũng chẳng để lại dấu vết, đôi khi làm như người vô hình, lại khiến cô cảm thấy có chút an toàn.Tuấn Miên lướt qua chồng bản thảo vượt quá mặt Quỳnh, bước vào thang máy, tủm tỉm cười, ấn nút chờ cô gái cứng cổ ngạo mạn kia vào. Một vài đồng nghiệp cũng bước vào cùng với họ, trong thang máy chật hẹp, chỉ tíc tắc đã chật kín người.