Kiên không nghĩ đến Thư, anh phim dong pha gia su không quay đầu lại, đôi mắt anh nheo nheo bởi ánh nắng và những dòng suy nghĩ đầy lên trong anh như nước triều cuốn, Kiên rẽ vào một con đường nhỏ xuyên giữa cánh đồng, và chạy dọc con đường là những cây cau thẳng tắp trông xa như một đường viền duyên dáng. Kiên lái xe đi vào không sâu, và đỗ lại ở một ngôi nhà cấp 4 nhỏ bé nằm giữa một khu vườn rộng lớn và xanh mướt, toàn là những cây cối đang trỗi dậy sau cơn mưa và vươn mình đón ánh sáng. Kiên đỗ xe lại, đưa tay mở then chốt ở phía trong cửa, Thư thấy lòng nàng xách túi quà đã chuẩn bị sẵn và bước vào trong sân một cách e dè.

Sân nhà được lát gạch bát đã phim dong pha gia su len màu, và mảnh vườn trước nhà được trồng rất nhiều hoa hồng rất đẹp. Vườn hoa hồng với nhiều màu khác nhau đang lung linh dưới ánh nắng, và mùi hương của những bông hồng được nở trong tự nhiên dội lên thơm ngát. Thư không giấu được hồi hộp khi ngần ngừ chờ đợi Kiên để cùng bước vào căn nhà. Một bác trai tuổi quá trung niên, mái tóc hoa râm, dáng người mảnh nhỏ rất giản dị chạy ra đón 2 người. Vừa nhìn thấy Kiên, bác trai nở nụ cười tươi và khẽ vẫy hai người.Kiên và bác trai nói chuyện rất lâu, toàn những câu chuyện về những ai Thư không hiểu, nàng đưa mắt nhìn quanh những đồ đạc được bài trí trong nhà và trong mắt của 2 người đang ngồi gần nàng. Nàng bắt đầu suy nghĩ về những lời nói của Kiên về gia đình mình, rằng bố mẹ anh đều là doanh nhân, và đây có vẻ như là một gia đình làm nông nghiệp, bao quanh ngôi nhà này là đồng ruộng và vườn tược rất sum suê. Trung chưa được nghỉ hè hả bố? Hôm qua em vừa gọi điện rủ con đi đánh bóng bàn. Nó chưa, đang thi nốt mấy môn cuối, nó nói đi học xa, nhớ nhà lắm, lúc nào cũng muốn về gặp bố mẹ – Bác trai lại cười.Thư thấy bối rối, vì theo lời Kiên kể thì anh có em gái chứ không phải em trai, người mà Kiên gọi là bố này, khiến Thư hoài nghi. Thư nhìn quanh, ngôi nhà ba gian, được bày biện rất đơn sơ, có điều, trên tường được treo một cây vĩ cầm làm nàng rất chú ý và buột miệng hỏi.