Thấm thoắt thời gian hai năm phim co dau 8 tuoi trôi đi, tôi quyết định quay lại tìm Lệ Thu. Tôi không biết cô ấy bây giờ ra sao, nhưng tôi vẫn thực sự muốn gặp lại cô ấy. Tôi cần phải kiểm tra lại cảm giác của mình.Cô ấy vẫn như thế, à mà không, cô ấy xinh đẹp hơn trước rất nhiều. Đã ra dáng thiếu nữ chứ không còn giống một cô nhóc bé con ngày nào nữa. Sau hai năm, tin nhắn đầu tiên của tôi cho Lệ Thu rất ngắn gọn: Em đã lớn thật rồi. Thế mà anh lúc nào cũng nghĩ là em còn bé lắm.Tôi chỉ nhắn điều mình suy nghĩ nhưng đã rất hi vọng cô ấy sẽ nhắn lại cho tôi. Tôi biết Lệ Thu đã có người con trai khác bên cạnh, nhưng tôi không cảm thấy cô ấy yêu người đó, hoặc là tình yêu không mạnh mẽ tới mức người ngoài như tôi có thể cảm nhận được.Kể từ ngày đó chúng tôi lại nhắn tin cho nhau, tất cả khiến cho tôi có cảm giác đang quay lại những ngày xưa cũ. Tôi nhận ra mình đã nhớ những ngày đó rất nhiều. Tôi vẫn chưa nói cho cô ấy biết câu trả lời của mình. Nhưng nếu không có câu hỏi của cô ấy thì làm sao tôi trả lời được. Cũng vì muốn Lệ Thu phải trả lời câu hỏi của mình mà tối qua tôi đã hẹn cô ấy ra Starbuck. Cuộc hội thoại diễn ra ngắn ngủi bởi Lệ Thu vừa cãi nhau với Đăng Quân, cô ấy thực sự đang rất mệt mỏi.

Lệ Thu không nói gì, chỉ mở to đôi mắt nhìn phim co dau 8 tuoi anh. Đôi mắt cô ngân ngấn nước. Sau hai năm quen nhau, cuối cùng anh cũng nhớ cô. Sau bao lần chỉ mình cô nhớ anh, cuối cùng anh cũng nhớ tới cô một lần.Tôi nhìn cô ấy, tôi muốn cô ấy nói điều gì đó. Cô ấy cứ im lặng thế này giống như đang trừng phạt tôi vậy. Tôi muốn chạm vào đôi vai đang run rẩy của cô ấy. Tôi muốn chạm vào vầng trán thông minh của cô ấy. Những điều tưởng chừng như đơn giản trước đây mà sao bây giờ tôi không thể làm được.Lệ Thu đứng lên, cầm lấy chiếc túi Mulberry màu hồng đậm rồi bước nhanh ra khỏi quán. Tất cả chỉ giống như hai năm về trước, cô ấy bước nhanh ra khỏi phòng tôi, bước nhanh ra khỏi cuộc đời tôi.Một mình đi bộ dọc theo Oxford Street, tôi cứ suy nghĩ mãi về những hành động của cô ấy. Tình yêu thật nhiều ngang trái. Khi cô ấy yêu tôi bằng trái tim thơ ngây thì tôi lại không trân trọng. Bây giờ khi tôi yêu cô ấy thì cô ấy lại đã có người con trai khác ở bên. Đây là tình yêu đi ngược chiều gió, lời yêu tôi nói ra cũng là lời yêu của quá khứ mà thôi.London quanh đi quẩn lại chỉ có khoảng mấy trăm sinh viên Việt Nam nên hỏi qua vài người bạn là tôi có được thông tin của Đăng Quân. Bạn bè tôi đều nói cậu ta là người chung thủy, là người biết chăm sóc người khác. Ai cũng nói Đăng Quân và Lệ Thu là một cặp trời sinh đẹp đôi. Nghe những lời này, tôi càng thấy khó chịu trong lòng. Tôi không phải là người cao thượng tới mức có thể nghĩ rằng nếu người con gái mình yêu được hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc. Tôi muốn mình là người mang tới cho em hạnh phúc. Tôi biết mình đang cố đẩy Lệ Thu vào sự lựa chọn. Nhưng nếu không để em làm thế, em sẽ không bao giờ biết câu trả lời của trái tim mình. Còn tôi, nếu tôi vẫn còn có thể hi vọng một ngày em sẽ yêu lại tôi, chắc tôi sẽ chờ em suốt đời này mất.