Đôi khi cũng tự cố chấp phim lang nha bang ủi an mình, rằng mình ế thì đâu đó trên cõi đời mình đang sống, cũng có một người ế y chang như mình vậy. Và cứ thế được thể mỉm cười, cùng thi gan với nhau xem đứa nào sẽ thắng. Rốt cuộc, đứa thắng chưa tìm ra mà cái đứa tên đơn côi cứ gần kề bên cạnh. Ngày thở ngắn, đêm than dài, lôi màn hình điện thoại ra ngó nhìn nhau. Thèm sms nói nhớ thương đến lạ. Mà người còn chưa xuất hiện, lấy ai để mà nhớ thương mình?Thôi thì vẫn còn đó ngày rộng tháng dài, tự nói với bản thân rằng mình còn rất trẻ. Hãy để dành tình yêu này lành lặn, cho người mình đã trót thi gan, chờ ngày mà người sẽ đến để gõ cửa tim mềm. Dẫu biết có đôi phần mơ mộng, vì thực tế vốn vẫn dễ phũ phàng. Nhưng không thể trách cứ tuổi trẻ khi tim cứ nhằng nhẵng lười yêu, lười cơi nới những mối quan hệ mới. Vì vốn tim yêu cũng muôn phần lì lợm, nói sẽ gắng chờ, sẽ gắng đợi đến một lúc nào đó thật xa xôi.Cứ để tim mình bình an, phục hồi những thương tổn của quãng đường trước đó, lấy thêm sức lực để chống đỡ cho những ngày sau. Chờ yêu đi vậy, chờ một ngày tình đến để yêu nhau đi vậy!

Ở tuổi của con, có lẽ, việc chấp nhận phim lang nha bang thua thiệt một ai đó về phần tình cảm là chuyện quá sức buồn cười. Nhưng rồi con sẽ thấy, người ta thương nhau, yêu nhau, không phải bởi ai đó đẹp hơn một ai đó khác, không phải ai đó giàu có hơn một ai đó khác,… vì tất cả những điều đó đều có thể được thay thế bởi thời gian. Mà đôi lúc, điều một người lựa chọn ở người thương của mình chính là cảm giác được hồi hộp cầm tay, là cảm giác bình yên khi nghĩ về, và cảm giác lòng như nổi bão khi người kia gặp chút trắc trở không hay. Chính là, người ta sẽ thấy mình sống hết mình bên cạnh một người khác, không phải con. Đừng đố kị ganh đua, đừng mỉa mai tình yêu của họ. Ai cũng có trái tim, và ngăn trái tim nào cũng chỉ nên gợi nhớ một người. Sẽ có người cần con, thương yêu con, hơn là con vẫn nghĩ.Con yêu, mẹ biết sẽ thật sự khó khăn khi bắt con phải quên đi một người không thuộc về con, nhưng đã chiếm trọn tâm trí con lúc này. Con cũng sẽ vì chạnh lòng mà rưng rức khóc. Cũng sẽ vì tủi thân mà vỡ òa với bao niềm tức tưởi thương thân. Nhưng con à, níu giữ khó nhất trên cuộc đời này chính là níu giữ một tấm lòng không có mình trong đó. Bởi vì họ không phải dành cho con, là thứ lý lẽ mà con sẽ gặp, gặp để rồi vượt qua dù đau khổ đến thế nào!Chúng ta cô đơn vì chúng ta buộc phải sống với cái cách mà chúng ta không muốn, chúng ta hy vọng tìm được cái đích đến của bản thân hơn là những bài diễn văn sáo rỗng vẫn xuất hiện la liệt mỗi ngày.Như thể chúng ta không thể đếm được có bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu nỗi buồn, đo chiều dài, chiều rộng của chúng, lẳng lặng xếp nó phân loại vào từng góc, phân chia ra cho đều.Giá như có thể đếm được cô đơn thì tốt. Những tháng ngày dài đằng đẵng mà quanh đi quẩn lại chỉ toàn những bế tắc, thất vọng rồi muốn trốn tránh, để mà phát hiện bản thân tại sao không dám dũng cảm đối diện với đau thương hay mất mát, không dám trưởng thành vì sợ hãi phải vấp váp và nhận lấy đớn đau.