Thoạt nhìn thì công kích này phim van trung ca có vẻ tầm thường song vẻ mặt của Lâm Hiên lại cực kỳ ngưng trọng.Hắn đưa tay ra vỗ lên túi trữ vật, Phiên Vân Lạc Tuyết kiếm bay lên hóa thành một con Băng Giao cỡ bảy tám trượng.Băng giao há to mồm gào thét song linh điểu lại chủ động bay vào mồm nó.Lâm Hiên nhíu mày, chiến thắng này xem ra quá dễ dàng khiến hắn thầm kêu không ổn, chỉ thấy bên ngoài băng giao đột nhiên xuất hiện những vết nứt màu hồng nhỏ li ti như vết chân chim rồi bắt đầu lan rộng ra. Sau đó là hỏa diễm quỷ dị bắt đầu hừng hực thiêu đốt lên.Nhất thời linh tính của Phiêu Vân Lạc Tuyết kiếm đại thất. Sắc mặt Lâm Hiên trắng bệch. Không muốn để tiêm kiếm bị hủy hai tay bắt quyết, Băng Giao laập tức thu nhỏ hoá thành một đạo lam quang bay trở về.Hồng Lăng cười lạnh đem thần niệm phát ra. Từ trên thân tiên kiếm bay ra một đạo hồng quang trở lại thành linh điểu bay lượn trên đỉnh đầu ả.Đạo hữu đừng phí khí lực như thế, bằng vào chút thần thông nho nhỏ của ngươi sao có thể đối kháng được với bản tiên tử, ta có một đề nghị, không biết ngươi có muốn nghe không?

Vẻ mặt Lâm Hiên âm tình bất định nhìn Phiêu Vân Lạc Tuyết kiếm phim van trung ca trên tay. Khắp nơi trên thân kiếm đều có vết rạn, thậm chí có không ít chỗ bị tàn phá. Cổ bảo này uy lực không nhỏ, đối phương tùy tiện đánh một kích đã hủy đi.Song Lâm Hiên nén sự đau lòng, cây có bóng người có tiếng. Chẳng trách Thi Anh lại kiêng dè ả Hồng Lăng tiên tử này như vậy, thần thông của đối phương mạnh mẽ vượt xa sự tưởng tượng của hắn.Nghe lời của đối phương, Lâm Hiên có chút bất ngờ, hít sâu một hơi bình phục lại tâm tình nhưng lại tăng thêm mấy phần cảnh giác nói: “Có gì xin được thỉnh giáo tiên tử.”Rất đơn giản, đạo hữu giao ra bảo vật sau đó thì tự sát. Đương nhiên bổn tiên tử sẽ thả cho hồn phách của ngươi được luân hồi, nếu không hậu quả thế nào thì ngươi cũng biết đó.” Dung mạo của Hồng Lăng vốn thập phần thanh tú, bộ dáng mềm mại song âm thanh băng lãnh khiến người nổi da gà.Nghe những lời phách lối như vậy đến thần phật cũng phải tức giận. Lâm Hiên nhíu mày cố gắng kiềm chế tâm tình nói: “Lời này của tiên tử quá hà khắc đó!Hà khắc?” Trên mặt Hồng Lăng không có chút dị sắc: “So với hồn phi phách tán là bản tiên tử đã mười phần nhân từ rồi. Người trong giang hồ thân bất do kỷ, đã lấy bảo vật của Ngọc Huyền tông ta thì sẽ phải trả giá.”Lâm Hiên im lặng, biết có nói gì cũng vô íchTa đếm tới ba, đạo hữu nếu còn luyến tiếc cái thân xác thối tha này, ta sẽ xuất thủ giúp đỡ.”“Được rồi!”Lâm Hiên thở dài một hơi trên mặt đầy vẻ tuyệt vọng, có vẻ như đã nản lòng thoái chí khuất phục: “Dù sao đã rơi vào tay ngươi muốn chém muốn giết cũng được, có điều ta có một đề nghị không biết tiên tử có bằng lòng nghe không?”Hừ, nói đi!Nếu đối phương đáp ứng lập tức tự sát Hồng Lăng mới cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng đã đến nước này. Chẳng lẽ tiểu tử này còn có thể xoay chuyển trời đất mà chạy sao?Bảo vật đương nhiên ta nguyện ý giao ra, có điều vẫn xin tiên tử mở cho tại hạ một đường sống.”