An Noãn theo thói quen thức dậy, ra khỏi phòng liền thấy bóng Thường Tử Phi trong bếp, trong lòng có chút ê ẩm. Nếu một người đàn ông tài cán vì một người phụ nữ có thể xuống bếp làm bữa sáng cả đời, như vậy đối với người phụ nữ mà nói không còn hạnh phúc nào.“Thức sớm xem phim co dau 8 tuoi như vậy, kỳ thật em có thể ngủ thêm nửa giờ.” Thường Tử Phi thấy cô yêu thương cười cười.“Anh đang nấu gì, thơm như vậy làm em thức dậy.” An Noãn bước vào bếp coi anh đang làm cái gì.Thường Tử Phi cúi đầu cười ra tiếng: “Anh nấu món mà em thích nhất cháo hải sản.”“Thường Tử Phi anh không cần tốt với em như vậy.”Anh vuốt vuốt mũi cô, cười nói: “Anh phải đối với em thật tốt, sau này em có thể cam tâm tình nguyện gả cho anh, anh không muốn ép buộc em.”Sau bữa sáng, Thường Tử Phi đi làm, tiện đường chở An Noãn đến Trăm Nhạc, như vậy cũng tiện đường hơn cho hai người.Xuống xe An Noãn thần thần bí bí hỏi: “Tối nay anh muốn ăn món gì?”Thường Tử Phi ngớ người một chút, phản ứng có chút thụ sủng nhược kinh (được yêu thương mà kinh sợ) hỏi: “Em nấu cơm cho anh ăn?”An Noãn gật đầu: “Tuy em chưa làm qua lần nào, nhưng em muốn học, anh muốn ăn gì, tan ca em đi mua đồ ăn.”Thường Tử Phi cầm lấy tay cô kích động đưa lên môi hôn: “Chỉ cần là em nấu, món gì anh đều thích.”An Noãn liếc nhìn anh cũng không hỏi thêm gì.

Có đôi khi nghĩ lại giữa người với người thật không công bằng, Thường Tử Phi là người hiểu cô nhất, nhưng An Noãn đối với anh lại không biết tí gì. Cùng lớn bên nhau hai mươi năm, cô thậm chí không biết anh thích ăn gì nhất. Trong ấn tượng khi bọn họ ở bên nhau, hễ là cô lựa chọn từ nơi ăn, cho đến món ăn, Thường Tử Phi đều vĩnh viễn chỉ biết nói: “Tốt.”Khi Trương Húc dẫn ba nữ cảnh ngục đi vào văn phòng của Mạc Trọng Huy, hắn mới biết bị người phụ nữ kia lừa mình.“Mạc tiên sinh, tôi đã điều tra qua, lúc An tiểu thư trong trại giam chính là ba vị này quản lý.”“Nữ?” Mạc Trọng Huy mày hơi hơi nhíu lại.“Mạc tiên sinh, ở phòng giam nữ đều là phim co dau 8 tuoi nữ cảnh ngục, không có nam cảnh, ngay cả sở trưởng cũng là nữ.” Một nữ cảnh nơm nớp lo sợ trả lời.Mạc Trọng Huy nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng bị lừa, nhưng tâm tình cũng tốt hơn.Hắn ngồi ở sopha, thản nhiên hỏi: “An Noãn khi còn trong trại giam biểu hiện thế nào?”
“Thời gian lúc vừa đến có chút tự kỷ, ai cô ấy cũng không muốn nói chuyện cũng không để ý, mỗi ngày chỉ chui vào một góc ngồi khóc, tất cả biện pháp đều vô dụng, bác sĩ tâm lý cũng được mời tới nhưng cũng không có kết quả, cô ấy cũng là không chịu nói. Khi đó, trong trại có một nữ tù tên La Hiểu Yến, mặc kệ An Noãn có chú ý hay không, mỗi ngày đều nói chuyện cùng cô ấy, qua một thời gian dài, An Noãn mới mở miệng nói chuyện, chậm rãi thích ứng với hoàn cảnh.”Đưa ba người nữ cảnh ra về, Trương Húc ghé vào tai hắn: “Mạc tiên sinh, ngày hôm qua Hà tiểu thư phái người phá An tiểu thư, may mắn chúng ta phát hiện đúng lúc, bằng không hậu quả không thể tưởng. Tôi sợ nếu không tìm Hà tiểu thư nói cho rõ ràng, còn có thể có lần sau.”“Tôi biết, cậu đi xuống trước đi.”Mạc Trọng Huy xoa xoa hai bên trán, cảm thấy nhức đầu.Hà Tư Kỳ đúng lúc này lại không mời mà tới, đứng trước mặt Trương Húc hỏi tội: “Trương đắc trợ, anh còn có để tôi trong mắt? Là gan cũng thật lớn, ngay cả người của tôi cũng dám đụng, anh có ý gì?”“Là anh kêu cậu ấy làm.” Mạc Trọng Huy mặt không đổi sắc ngắt lời cô.Hà Tư Kỳ dừng lại một chút, tiếp theo đem lửa giận quay sang Mạc Trọng Huy quát: “Tại sao anh làm vậy? em bất quá chỉ muốn tìm người dọa An Noãn, anh lại cho chặt đứt tay chân bọn họ, ở trong lòng anh An Noãn quan trọng như vậy sao?”