Thuế bất động sản được coi là loại thuế nhiều hiệu quả nhưng rất mất lòng người. Thế nên, để thuế bất động sản lang sen viet nam "đóng góp ngày càng lớn cho ngân sách", chính phủ nên làm cách nào đó để dân không nhận ra họ đang bị đánh thuế.
Thuế bất động sản đã có từ lâu. Thời cổ đại, người Hy Lạp và Trung Quốc đã đánh thuế đất. Thế kỷ 11, nước Anh có Sổ Điền Thổ ghi chép ai có bao nhiêu đất, đây là cơ sở để Vua William Người chinh phục đánh thuế. Anh có “thuế cửa sổ” từ cuối thế kỷ 17, mãi sau này họ mới nghĩ ra thuế thu nhập. Ở Mỹ, chính quyền địa phương có nguồn thu từ thuế bất động sản từ thời thực dân còn thuế thu nhập cấp liên bang từ năm 1913 mới có.

Nhưng nay thuế bất động sản không còn đáng chú ý như trước. Để tạo nguồn thu cho chính phủ, tiền thường được huy động từ các nguồn khác, đặc biệt là thuế thu nhập, thuế bảng lương và thuế giá trị gia tăng (xem hình bên).

Theo nghiên cứu của John Norregaard từ Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF), thuế từ đất và nhà du an lang sen viet nam chiếm chưa tới 5% tổng nguồn thu của tất cả các cấp chính quyền. Ở những nước mới nổi, tỷ lệ này còn thấp hơn: khoảng 2% (xem hình dưới). Nếu tính thêm các loại thuế thu khi giao dịch bất động sản như thuế môn bài, tỷ lệ trên có tăng thêm chút ít, nhưng không đáng kể.

Thuế bất động sản ở các nước rất khác nhau, trong đó thuế ở các nước nói tiếng Anh là nhiều nhất. Ở Mỹ, nó chiếm 17% tổng nguồn thu của chính quyền. Ở Anh và Canada, tỷ lệ này là khoảng 12%. Ở Đức và Italy, mỗi năm chỉ có 2% thu ngân sách là từ bất động sản, còn ở Thụy Sỹ chỉ 0,4%. Tuy không đáng gì đối với trung ương, nhưng ở địa phương thuế bất động sản can ho quan 8 lại rất quan trọng.