Ngoài đời là vậy còn trong phim chính phóng viên Hoàng (Minh Luân) là người góp phần làm cho cuộc đời ca sĩ Mỹ Khanh (Ninh Dương Lan Ngọc) gặp nhiều sóng gió, vướng vào tin đồn "gái gọi cao cấp"Đi qua sương gió dãi dầu, mẹ chắt chiu ngọt bùi qua từng củ khoai, củ sắn để cho con lớn lên cùng mưa nắng. Nhìn mẹ lo lắng tất bật càng khiến con không nỡ rời xa. Cũng chẳng có được bao nhiều lần tôi xoa lưng, bóp vai những lúc mẹ đau mỏi. Đôi bàn chân chai sần cũng đôi tay xù xì ấy đã đưa tôi đến bến tương lai rực sắc cầu vồng. Ấy vậy mà bấy lâu nay tôi cứ vô tư, nay nhìn kĩ thì tóc mẹ đã phim nguyet thuc bạc quá nửa phần. Những điều mẹ đã đánh đổi, đã hy sinh cho tôi, tuổi thanh xuân của mẹ mãi mãi không trở lại. Niềm hy vọng, mong chờ của mẹ đặt hết lên người tôi. Con khóc, mẹ cũng khóc, rồi cả bà, cả mọi người cùng khóc. Mọi lời nói chẳng thể nói hết tình yêu thương lúc ấy. Cuộc sống muôn màu đôi lúc dữ dội đôi lúc lặng im, bao nhiêu cạm bẫy bủa vây trong bao mối quan hệ, nhưng vẫn có một nơi để ta tìm về đó gia đình.

Là những lúc công việc làm mẹ mệt mỏi, chỉ muốn nằm nghỉ, muốn ngủ một giấc không lo toan. Nhưng mẹ chợt giật mình vì mẹ không có một bờ vai để dựa. Trong mẹ bỗng xuất hiện thêm một người mạnh mẽ, vực mẹ dậy, nói với mẹ rằng mẹ đang đi trên một con dốc, nếu ngồi nghỉ quá lâu thì sẽ chẳng còn sức mà leo lên những bực cao Dù đó chỉ là ngôi nhà nhỏ đơn sơ với con nước chảy róc rách, chú gà con lon ton bên gà mẹ bới đất tìm mồi thật thanh bình và hơn hết nơi ấy luôn có vòng tay rám nắng của mẹ, bờ vai khô rát của ba chờ đón con trở về.
Mẹ cũng sẽ là điểm tựa cho những tháng ngày con đuối mình, là nơi luôn dang rộng vòng tay đón con trở về sau bao giông tố Triền đê là nơi có bãi cỏ rộng lớn, có con sông nhỏ tắm mát tuổi thơ chính là nơi tập trung nhiều nhất những cánh diều vì nơi đó có gió, có không gian rộng lớn thích hợp để diều vươn cao, vươn xa. Mẹ, người tự mình lo lắng tất cả mọi thứ cho con, dặn con tất tật mọi điều. Dường như mẹ chỉ lo rằng quên mất điều gì đó sẽ khiến con phải chịu khổ chịu cực. Đung đưa trong biển lúa vàng, mênh mang với tiếng sáo diều vi vút, lảnh lót những âm thanh trầm bổng quyện giọt mồ hôi kết tinh thành hạt muối trắng tinh mằn mặn. Trong veo trời cao với những vì sao chợt loé sáng lên rồi lại vụt tắt đi cho con biết yêu thêm những mong manh kiếp người.

Con ngang bướng và luôn tự cho nguyet thuc mình quyền bắt ba phải chiều chuộng con. Những trưa hay đêm hè nóng nực, người sẽ quạt cho em ngủ, và nhiều khi em tỉnh giấc, thấy người đã ngủ rồi mà tay vẫn phe phẩy cái quạt nan cho em. Những ngày em bị dát ngứa nổi đầy, người đã đi bộ giữa trưa hè nắng nôi tìm chú y tá về khám cho em, và dặn dò em bao nhiêu là điều cần phải tránh. Sau này, khi con yêu một ai đó thật lòng, khi con đủ trưởng thành để bước tình đầu con sẽ nhận ra những điều mẹ nói. Nhưng con ơi, mẹ sẽ chẳng thể là mối tình cuối cùng của con! Cho nên mẹ mong con gái mẹ sẽ có một bến đỗ bình yên trước khi mẹ nhắm mắt xuôi tay, có thể vững vàng mà bước tiếp dù không có mẹ ở bên. Và rồi, khi thu qua đông tới, xuân đi hạ về, năm tháng qua đi con cũng sẽ bước vào quãng đời “cúc dại” như một lẽ dĩ thường của tạo hóa. Tình yêu ấy sẽ là cơn gió nâng cánh diều đời con lên cao, là thanh âm trong trẻo trong bản nhạc tuổi trẻ. Dẫu vậy, hãy nhớ rằng sẽ có những khi gió ngừng thổi và không có bản nhạc nào không có những nốt trầm đâu con. Mẹ có thể tự tin mà nói rằng con sẽ là mối tình cuối cùng của cuộc đời mẹ, chẳng bởi sao cả, chỉ vì mẹ là mẹ con.

View more random threads: