Thời gian qua em đã mệt mỏi quá nhiều, tình cảm rơi rụng quá nhiều. Mọi cảm xúc với em ngày hôm qua trở về con số không tròn trĩnh. Khi đó em đã tin mình vĩnh viễn không bao giờ có thể quay đầu về lại nơi a. Một lời nói làm tim em đau, em không nói được một lời. Lặng yên nghe anh nói, anh thở dài, từng hơi, nhè nhẹ.
Em đi, em sẽ đi thật xa, không bao giờ trở về. Anh đã xa tôi quá nhanh, cứ ngỡ như vừa mới hôm qua. Tôi không còn nhớ rõ mình đã vượt qua nỗi đau ấy như thế nào nữa. Tôi chỉ có thể nhớ ngày ấy là nỗi buồn lớn nhất trong lòng tôi. Tôi phim zippo mu tat va em đã không chấp nhận được nó, không thể nào chấp nhân được nỗi đau đó. Giờ mình tôi bước trên con đường xưa, kỉ niệm vẫn còn đây mà anh đã xa thật rồi. Sẽ không bao giờ trở về bên đời anh một lần nào nữa cả. Em rơi vào bế tắc, em khủng hoảng, em gục ngã. Nhưng một tháng sau khi em nói lời chia tay, anh lại xuất hiện, cùng những tin nhắn. Em đã cố không quan tâm nhưng không thể lờ đi vì em biết trong thâm tâm em vẫn mong anh quay lại. Thế nhưng những tin nhắn em nhận được lại một lần nữa làm em suy sụp và quả thực em đã gục ngã hoàn toàn. Anh đã nói anh yêu em chỉ vì nghĩ nhà em giàu có và lý do anh nói ra là để sau này em sẽ tỉnh táo hơn khi yêu. Thật tàn nhẫn với em đúng không? Và em bắt đầu quen với việc có anh bên cạnh, quen với chiếc điện thoại mỗi khi đêm xuống, em cảm nhận yêu thương qua mỗi dòng tin nhắn và hạnh phúc mỉm cười đọc lại mỗi sáng trước khi đi học Anh không để ý tới cảm xúc và nỗi đau mà em phải gánh chịu vì thế anh tiếp tục làm em tổn thương, tiếp tục làm em đau.

Anh bắt đầu quan tâm em như một đứa em, an ủi em mỗi khi em thấy mệt mỏi với cuộc sống, những zippo mu tat va em tin nhắn lúc về đêm "ngủ ngon em nhé", "Đừng có đạp chăn ra, biết chưa? ại sao những lúc như thế em không thể suy nghĩ về niềm vui mà lại tìm thấy mình trong nước mắt vậy hả anh? Và rồi em khóc, em khóc nhiều lắm. Em khóc vì em đau lòng do phải để anh đi. Giờ em biết phải làm sao để quên anh? Anh à, hãy sống thật hạnh phúc nhé. Rồi từ đây về sau khi có ai hỏi Mày còn yêu anh không? Em sẽ không trả lời và chỉ cười nhẹ, thật nhẹ...Vì em có đủ tư cách để yêu ai sao? Không! Sẽ không để ai biết em còn yêu anh hay không. Một khoảng [thời gian]] sau khi em nói chia tay, anh đã không níu giữ, anh nói anh tôn trọng quyết định của em. Và thế là anh đã từ bỏ. Khoảng thời gian đó thật khủng khiếp với em. Em sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh mãi mãi. Vì em đã làm anh mệt mỏi quá rồi, đúng không? Hôm qua em đã hạ quyết tâm lắm. Hôm qua em tàn nhẫn lắm nhất định không cho anh một cơ hội nào nữa. Nhất định không bao giờ đi lại con đường có anh đó nữa.