Không khí trở nên nóng hơn bao giờ hết, và nhìn nụ cười tươi rói vẫn chưa tắt trên môi anh, Minh phim khong the lia xa biết rằng cô sẽ chẳng thể nào từ tối được lời đề nghị dễ thương đến thế. Và tôi gọi họ là “những người bạn mới đến từ hôm qua với những cái tên rất cũ”. Ta quên cảm ơn cô bé chỉ đường cho ta, quên cảm ơn cậu bé nhặt giúp ta cuốn sách khi ta đánh rơi, quên cảm ơn bác hàng xóm tốt bụng cho ta cốc nước mát giữa trưa hè nắng gắt Người ta đưa tôi vào cô nhi viện. Những đứa trẻ ở đây nhìn tôi bằng cặp mắt trong trẻo, ngây thơ. Tôi muốn làm quen với chúng quá. Nhưng tôi chợt nhớ ra là mình chỉ có thể dùng tay để biểu đạt cảm xúc. Tôi lững thững bước đi để lại đằng sau những gương mặt hồn nhiên ngơ ngác. Em tự cảm thấy mình như một người dưng đứng ngoài thước phim cuộc sống mà nhìn ngắm nó, thấy nó nhiều màu sắc vô vàn nhưng lại chẳng mảy may có lấy một chút xuyến xao. Cô vứt balo xuống giường, thả rơi tự do cơ thể lên chăn đệm.

Tuy nhiên, điều quan trọng ở đây không phải là sự đồng ý hay phủ nhận của bản thân bạn, mà là sự đặt cược của chính tác giả. Có thể tác giả sai khi hy vọng quá nhiều, cũng có thể tác giả đúng khi biết rằng bạn sẽ mỉm cười khong the lia xa và gật đầu nói Tôi nhìn anh với ánh mắt đẫm nước và buồn rầu.
Anh ngạc nhiên nhìn tôi và dường như trong mắt anh còn đầy những điều tò mò muốn hỏi. Nhưng tôi không thấy anh nói thêm điều gì. Anh nhẹ nhàng tiến gần và đứng bên cạnh tôi. Chúng tôi cùng dựa vào lan can và cùng nói chuyện. Hôm nay, trời có gió, ngập tràn gió, những cơn gió thổi tung từng đợt lá, không gian ngập tràn lá đáng lẽ phải đẹp như một chốn thần tiên. Tiếng cảm ơn cùng nụ cười không chút ngượng ngùng của chị nhặt ve chai khi tôi là người duy nhất dừng lại đỡ chị dậy khi chị bị chiếc ô tô va quyệt giữa dòng người đông đúc vội vã không khỏi làm tôi ngỡ ngàng. thậm chí tôi không biết rõ mình có quen người đó hay không, mà bây giờ chỉ có điểm chung là hai đứa học chung trường, khác lớp và quen chung những người bạn lúc tuôi thơ mà thì bây giờ chúng tôi lại phát hiện ra ôi sao ngày xưa mình không nói chuyện hay làm quen với bạn ấy nhỉ, đúng là một người thú vị mà mình đã bỏ sót trong tuổi thơ.