Tận hưởng thiên đường chưa được bao lâu thì nó đã bị kéo tụt xuống mặt đất khi bọn bạn gọi điện giục “Mày có nhanh lên không.
Thư mục đầu tiên tên là quê hương. Khắc phim dong tien quy am vào tim tớ hình ảnh cánh đồng, ruộng lúa, con đò có cả những điệu hò, những lời ru êm ả. Có con cua, con ốc, có bầy gà con nữa đấy. À, đó là quê gốc của tớ và những dấu ấn trong hai năm tớ về quê học. Thầy điểm danh đến vần B rồi!”. Có lẽ hôm nay nó không nên đi ra đường. Nếu có một ngày em hết yêu anh, em sẽ quên đi những câu đề nghị giúp đỡ của anh, nhưng em đã bảo rồi, nếu yêu em hãy để em đi bằng chính đôi chân của mình. Và đây là câu chuyện của người đàn ông nọ: "Nói thật lúc cô ra bài tôi giận lắm, người ngoài lấy quyền gì ra lệnh cho tôi làm hay không làm những việc riêng tư? Nhưng dọc đường về nhà, lương tâm không để cho tôi yên. Nếu có một ngày em hết yêu anh, em sẽ lãng quên tất cả những kỉ niệm ngọt ngào giữa chúng ta, cả những giận hờn vu vơ đã có. Ngày cưới, đại diện nhà trai, nhà gái đều là những người quen trong trại trẻ. Vân mặc váy trắng đứng cạnh chồng. Nhìn trong hội trường, Vân thấy cái dáng quen thuộc của mẹ. Bà ngồi ở góc phòng, khép nép.

Nhưng cô đã từ Gia Lai vào Nha Trang dong tien quy am thăm anh, chẳng lẽ cô lại chỉ chấp nhận gặp anh được một lúc hay sao. Cô nũng nịu: Nếu là bà, chắc tôi sẽ không cầm lòng nỗi và những lời dành cho Cha sẽ lại tuôn ra hết. May thay, Thầy ơi, con đã bước qua cái tuổi thơ ngây, khờ dại của tháng năm học trò, xa thầy, xa những trò đùa một thời dấu yêu-để hôm nay chỉ còn là hoài niệm xa xăm trong con. Bây giờ con đã là cô sinh viên năm 3 với những suy nghĩ, lo lắng và cả những bộn bề cho cuộc sống xa nhà. Cha tôi đứng sau cánh cửa vừa mở ra. Vì thế Vân biết mình có mẹ chứ không như các bạn. Nhưng lần nào bà cũng vội vàng, lén lút. Bà vào thăm con ở trại trẻ mồ côi mà như thăm con ở tù. Lúc bé, Vân không hiểu nổi vì sao mẹ lại sợ sệt vậy, vì sao mẹ lại gửi Vân vào đây mà không cho Vân được ở cùng. Lớn lên Chỉ cách nhau có một cánh cửa thôi mà cứ như là thiên đường và địa ngục vậy.