Tình yêu của anh đã từng làm em vui, từng làm em hạnh phúc Nhưng tình yêu của anh cũng khiến em phim co con gai dang yeu áp lực, khiến em mệt mỏi muốn buông xuôi. Ở bên anh, em có được ánh sáng rực rỡ nhưng không gian nhỏ bé, chật hẹp, vậy để anh buông tay cho em có thể đến một vùng trời mới, không còn anh nhưng là nơi mà em mong ước! Xin lỗi em Mỗi lần đi làm về, anh lại vứt cặp ấy cho chị xách, rồi đưa áo khoác cho chị cầm. Vốn chị thấy việc ấy quá quen với mình nên không bao giờ phàn nàn hay khó chịu. Được phục vụ chồng chính là hạnh phúc của chị.Anh vào nhà tắm giặt rồi ngồi xem phim, đợi chị chuẩn bị cơm nước cho anh ăn. Vì ở nhà làm nội trợ nên những việc ấy khá quen với chị. Người ta lời ra tiếng vào rằng chị sống phụ thuộc vào chồng, chị vẫn cứ mặc kệ. Chị nghĩ, chỉ cần vợ chồng hiểu nhau, yêu thương nhau là được, đâu cần phải dài dòng, nói nhiều làm gì. Nhưng tất cả những điều đó, dường như chị đã hiểu sai.Tối tối, cứ ngồi vào mâm cơm là anh lại có câu vợ mấy thằng bạn anh nấu ăn ngon phải biết. Đi làm cả ngày, tối về vẫn phục vụ chồng chu đáo, cơm nước đàng hoàng, món nào cũng ngon lành cành đào’. Ban đầu, chị không hiểu ý nghĩa câu nói của anh nên cười ‘anh thích ăn gì, em cũng phục vụ anh được mà Chị đâu hiểu, anh đang chê bai chị, ở nhà mà nấu cơm cũng không xong.

Chỉ tiếc phim rằng, những năm ấy cô còn quá trẻ để hiểu ra. Anh có thể yêu cô một tình yêu ích kỉ nhưng không có toan tính. Anh muốn cô trở nên giỏi giang, nhưng cô nghĩ anh muốn biến cô thành hình mẫu của mình.Trong tình yêu, đôi lúc, khi bạn muốn thay đổi ai đó theo suy nghĩ của mình, dù thật tâm bạn muốn tốt cho người ấy, nhưng bạn lại không nhận ra, trái tim người đó đã không còn ở bên cạnh bạn, nghe bạn sắp xếp nữa rồi. Một vài lần, đôi tay Mai run run gõ lại dãy số quen thuộc, tựa như ngày cô mở những dòng tin nhắn hôm ấy Đổi số điện thoại mới, cô ấn phím gọi, giọng anh ở đầu dây bên kia vang lên ấm áp, cô yên lặng hồi lâu. Là em phải không? Mai vội vàng tắt máy. Những ngày sau đó, cô chờ đợi nhưng Trung không đến tìm cô Có lẽ, cô đã nghe nhầm, hoặc chỉ là, anh nghĩ cô là một ai khác. Rất lâu sau đó, Mai hay tin Trung đã có người yêu mới, là một người phụ nữ giỏi giang có thể đứng bên cạnh anh. Dù cô bây giờ, cô cũng có thể đứng bên anh như thế Có lẽ sau này, sẽ có một người bước đến bên Mai, nắm tay cô đi, nhưng cô, sẽ mãi nhớ về một người con trai đã đi cùng cô suốt những năm tháng thanh xuân đầy buồn đau nhưng cũng rất hạnh phúc ấy

Những ngày đầu chia tay Trung, Mai thấy chính mình co con gai dang yeu như cọng bè trôi lênh đênh giữa biển nước mịt mùng, như con chim ở lâu trong lồng, phá được cửa nhưng chẳng biết bay về đâu. Những người bạn của cô, họ bận bịu với công tác của mình, còn Mai, cô ngồi một mình tròn căn phòng suốt hai ngày, hai đêm.Cô bị ngất phải vào bệnh viện, ngày đó, bạn bè cũ mới đều đến thăm cô đông đủ, chỉ có Trung là không. Cô không biết Trung khi ấy đang dự hội thảo ở nước ngoài nên anh không hay tin tức về cô Một vài người bạn biết chuyện của Mai, người thông cảm, kẻ nói cô ngốc nghếch.Nhưng dù cuộc sống gặp phải điều gì thì con người vẫn phải cố gắng tiếp nhận, bước tiếp vì ở trên đời, đâu chỉ có riêng ai. Mai dần trở nên an yên sau đó. Cô đi thực tập tại một công ty, ngày cô nhận lễ tốt nghiệp, Trung ngồi ở hàng ghế phía dưới, nhưng vốn dĩ anh hiển nhiên sẽ ngồi ở vị trí đó, không phải vì cô.Với tấm bằng cùng các kĩ năng, hoạt động xã hội vừa đủ, Mai nhanh chóng được nhận vào làm ở một công ty. Tuy còn nhiều thiếu xót nhưng cô cũng dần dần có thể học hỏi và bù đắp thêm kinh nghiệm.Đã một năm kể từ ngày Mai và Trung chia tay. Mai dần dần cảm nhận được những gì Trung nói.