Kim Woo Bin sẽ vào vai ca sĩ nổi tiếng Shin Jun Young phim yeu khong kiem soat, người mà sức quyến rũ có khả năng sát thương lớn. Suzy sẽ vào vai nhà sản xuất phim tài liệu No Eul, một người có ý thức mạnh mẽ đối với công lý. Tôi bất ngờ dừng việc gắp tukbooki và dừng hẳn việc đang nhai. Đột ngột như bị đóng băng, tôi nhìn anh, không nói gì. Thế giới trong tôi trở nên tối sầm. Trên đầu tôi khoảng không dường như tan vỡ. Tôi cũng không hiểu sao lúc ấy mình có thể bình tĩnh mà tiếp tục ngồi ăn. Tôi không bù lu bù loa lên hỏi anh “Có thật là anh sẽ đi và không về không? Hay là anh nói dối em thế?”, tôi cũng không trẻ con mà khóc lóc mèo nheo anh “Anh đừng đi mà, anh đi rồi thì ai dẫn em đi ăn? Ai trả lương hàng tháng cho em? Ai sẽ cùng em thực hiện ước mơ, xây nhà trên đỉnh núi và nuôi bò sữa”. Tôi đã không nói gì, anh cũng bối rối không biết phải làm sao. Lần đầu tiên trong suốt 2 năm qua, tôi và anh ngồi với nhau trong sự im lặng như thế. Anh bảo đưa tôi về, nhưng tôi lúc này, tôi chỉ muốn đi một mình, nên đã tự bắt xe bus về.

Những lúc ấy chúng tôi đều đang rảo bộ về nhà trên xem phim vỉa hè, đi dưới những bóng cây rợp lá, tôi đút hai tay vào túi quần âu và mỉm cười với một sự vui thích mơ hồ, còn Hoài đi bên cạnh không ngừng thở dài, đôi bàn tay nhỏ nhắn đan vào nhau vặn vẹo. Ai có thể hiểu được cảm giác một ngày nào đó tỉnh dậy, người mà mình yêu thương rốt cuộc đã biến mất như chưa từng xuất hiện, như một giấc mơ mà khi tỉnh dậy mọi thứ trở lại vạch xuất phát. Một khoảng thời gian đã từng trải qua trở thành một mối nghi hoặc. Nếu được chọn, tôi sẽ chọn đây là những mảnh kí ức đẹp nhất của tôi về em, về mối quan hệ giữa chúng tôi. Những mảnh ký ức mỏng manh, đan xen giữa những tầng cảm xúc lạ lẫm. Quan trọng nhất là tôi được ở bên cạnh em, đi bên cạnh em, chỉ cần quay mặt sang bên là có thể nhìn thấy em, nhìn thấy đôi mắt cười lấp lánh và một lúm đồng xu nho nhỏ khi ẩn khi hiện trên khuôn mặt Hoài.

Điều lạ là yeu khong kiem soat Hoài luôn khoác thêm một cái balo màu nâu sậm. Trước đây em hay cầm theo túi xách, nhưng kể từ ngày có sự thay đổi, Hoài cũng thay đổi luôn thói quen cầm túi xách của mình, thay vào đó là một balo nom như học sinh cấp ba. Điều lạ là Hoài luôn khoác thêm một cái balo màu nâu sậm. Trước đây em hay cầm theo túi xách, nhưng kể từ ngày có sự thay đổi, Hoài cũng thay đổi luôn thói quen cầm túi xách của mình, thay vào đó là một balo nom như học sinh cấp ba. Tôi thở dài. Khi người ta thay đổi những thói quen thì cũng sẵn lòng thay đổi tất cả mọi thứ. Tôi không nén được cảm giác thất vọng, vẫn chờ mong em sẽ đợi tôi cho đến khi đóng cửa quán như mọi khi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của em, tôi không đành lòng, bỏ trôi thứ cảm xúc vừa mới định hình, nuôi dưỡng niềm vui của riêng em.Tôi thở dài. Khi người ta thay đổi những thói quen thì cũng sẵn lòng thay đổi tất cả mọi thứ. Tôi không nén được cảm giác thất vọng, vẫn chờ mong em sẽ đợi tôi cho đến khi đóng cửa quán như mọi khi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của em, tôi không đành lòng, bỏ trôi thứ cảm xúc vừa mới định hình, nuôi dưỡng niềm vui của riêng em.