Trong phim Trận Đồ Bát Quái, tác giả đã khái quát được hầu hết số phận tiêu biểu trong phim với câu từ chặt chẽ từ kịch bản và diễn xuất, hình ảnh khi được chuyển tải lên phim tran do bat quai. Phim là lời cảnh tỉnh của xã hội đương đại về việc giữ gìn nề nếp gia phong, đạo đức làm người với việc đổ xô vào kiếm tiền, làm giàu bằng mọi giá để hưởng thụ, kể cả dùng thủ đoạn thấp hèn trong xã hội. Chúng ta phải tiếp tục đấu tranh bảo vệ cái thiện, bảo vệ hạnh phúc đích thực, loại dần việc chỉ chăm chăm lấy đồng tiền làm chuẩn mực cuộc sống. Phim còn thức tỉnh những con người chỉ biết lấy oán trả oán, cần có lòng vị tha cho lầm lỗi mới có được cuộc sống an bình.Những ngày đầu mùa tất bật nỗi muộn phiền, nàng loay hoay giữa bộn bề công việc, giữa gia đình và bè bạn. Bất giác đôi vai nhỏ run lên, đôi khi là lúc yếu lòng, nàng cần một bờ vai để tựa đầu an nhiên. Hạ Lan đã rời khỏi thành phố, không một bức thư, không một dòng nhắn gửi. Lâm thấy tức giận nhiều hơn là lo lắng, anh nhất định phải tìm ra cô ấy để hỏi rõ lý do. Đã mấy ngày trôi qua, thành phố như sôi lên trong cái nóng bức của mùa hè, không một cơn mưa nào kéo qua, cộng thêm cái ồn ào, đông đúc cố hữu của nó càng khiến cho không khí ngột ngạt hơn. Chàng ở đó, đã từng ở đó, đã từng là điểm tựa một thời nàng nông nổi. Tuổi hoa mộng đã qua cùng những tháng ngày yêu xa dài đằng đằng, cho đến khi cả hai không thể gắng gượng tiếp tục một mối quan hệ yêu đương.Chàng và nàng chọn đi một con đường chung, con đường của yêu thương thầm lặng, của những quan tâm chia sẻ rất nhỏ nhặt thường ngày. Cả hai đều nhận ra mong muốn được ở bên nhau, mong muốn được bắt đầu lại một mối quan hệ mới trên nền móng cũ. Nhưng có lẽ dư âm của một mối tình buồn làm cả hai người ám ảnh. Thay vì nói ra, cả hai chọn cách cùng im lặng.
Cuối cùng qua bao xem phim nhiêu bày tỏ của em, anh chỉ nói em phức tạp hóa mọi chuyện mà thôi, anh thấy vẫn bình thường, và anh hi vọng mọi chuyện sẽ chấm dứt vì anh không có thời gian dành cho những việc như thế này rồi anh làm chuyện đó, nếu là trước đây em có thể cảm nhận cái ôm hôn đầy tình cảm của anh, còn bây giờ có vẻ như anh đã khác, tình yêu của anh đã khác, cách yêu của anh cũng đã không còn như xưa nữa rồi.Họ chọn cách đi qua từng góc phố, vô tình làm rớt rơi những kỉ niệm của mối quan hệ không tên. Chính vì có những tháng ngày bình yên đến thế, chính vì những kỉ niệm cút côi trong miền nhớ, đôi khi đang ngồi tại chỗ làm công sở, chàng và nàng đều tự nghĩ về hiện tại và tương lai, tự nghĩ về mối quan hệ không tên của mình. Lúc bấy giờ mới giật mình thảng thốt: Những góc quán quen của những ngày nghỉ cuối tuần, cả sở thích gọi đen đá cho chàng và nâu nóng cho nàng. Luôn luôn là những hành động nhỏ nhặt nhất, âm thầm mà bền bỉ len lỏi vào tim mỗi người.

Chàng hẹn tran do bat quai nàng vào một tối cuối tuần, kỉ niệm sinh nhật nàng giữa một ngày tháng tám. Chàng tự cho phép mình nghỉ làm, đi chợ mua đồ, chạy qua đón nàng rồi vào bếp trổ tài nấu nướng. Nàng ngồi trên nhà, được chàng giữ yên vị bằng cái máy tính và những câu chuyện cười kể vọng lên từ bếp.Trang nhật ký cuối cùng này em dành để viết gửi anh vài lời trước khi em ra đi. Có thể anh chưa bao giờ biết đến sự tồn tại của quyển nhật ký này, có thể sẽ mất rất nhiều thời gian để anh tìm ra nó, vì anh chưa bao giờ quan tâm đến nó, dù nó chỉ tồn tại cách anh một gang tay. Chỉ bằng một cái với tay, chỉ bằng một ánh mắt anh cũng đã có thể nhận ra sự hiện hữu của nó. Hôm nay là ngày của em, em ngồi yên ở đó, thích nghịch gì thì nghịch, lát nữa anh dọn lên toàn món đặc sản cho em ăn.Em đã bắt đầu yêu anh, bắt đầu cuộc sống với anh bằng tình yêu chân thành nhất của một cô gái căng tràn sức sống. Em đã hạnh phúc và trân quý tất cả mọi thứ mà tình yêu mang đến cho em. Em cũng đã cố gắng để cho anh cảm nhận được em yêu anh nhiều đến thế nào? Nhưng đến cuối cùng em nhận ra, tình yêu không nên và không phải là sự cố gắng của một phía.